Truyền thuyết kể rằng, người Xơ-đăng sống dưới núi Ngọc Linh đã mật truyền một phương “thuốc giấu” được lấy về từ núi thẳm, rừng sâu. Chẳng ai biết cây “thuốc giấu” có từ khi nào và đến từ đâu. Chỉ biết cây “thuốc giấu” luôn được người Xơ-đăng bảo vệ, trân trọng như báu vật mà thần núi, thần rừng đã ban tặng cho người dân nơi đây… Đến những năm kháng chiến chống Pháp, bí mật về cây “thuốc giấu” bắt đầu được hé lộ khi các già làng đã chỉ cho những cán bộ hoạt động nằm vùng tại đây cây thuốc quý. Thế nhưng, mãi đến năm 1973, bức màn bí mật về cây thuốc quý này mới thực sự được vén mở khi đoàn công tác dược liệu Ban Dân y Quân khu 5 do dược sĩ Đào Kim Long dẫn đầu đã tìm thấy cây Sâm Ngọc Linh ở độ cao 1.800m trên đình núi Ngọc Linh, thuộc địa phận tỉnh Kon Tum. Đến năm 1985, hai nhà khoa học là TS Hà Thị Dụng và TS Grushvisky xác định Sâm Ngọc Linh là một loài mới, đặc hữu của hệ thực vật Việt Nam, thuộc chi Panax L., họ nhân sâm [Araliaceae] và đặt tên khoa học là Panax vietnamensis Ha et Grushv [theo Trung tâm Sâm Việt Nam – 1993], thuộc 250 loài quý hiếm trong sách đỏ Việt Nam.
Duy nhất cả nước chỉ có 2 tỉnh Kon Tum và Quảng Nam có Sâm Ngọc Linh và tại 2 tỉnh cũng chỉ có 16 xã thuộc huyện Tu Mơ Rông [Kon Tum] và huyện Nam Trà My [Quảng Nam] là có Sâm Ngọc Linh. Đỉnh Ngọc Linh cao 2.598m được xem như nóc nhà của Tây Nguyên, có rừng nguyên sinh cùng với sự phong phú của hệ động, thực vật với các điều kiện tự nhiên đặc biệt phù hợp cho sự sinh trưởng và phát triển của cây Sâm Ngọc Linh.